12. TỔNG QUAN TÌNH TRẠNG MẤT NGỦ VÀ CÁC YẾU TỐ LIÊN QUAN GIAI ĐOẠN 2020-2024
Nội dung chính của bài viết
Tóm tắt
Mục tiêu: Tổng quan nhằm mô tả đặc điểm và các yếu tố liên quan đến tình trạng mất ngủ cũng như thực trạng sử dụng thuốc trong điều trị mất ngủ.
Phương pháp: Tổng quan mô tả thực hiện trên 16 nghiên cứu trong và ngoài nước được công bố giai đoạn 2020–2024. Các nghiên cứu sử dụng thang điểm PSQI và thiết kế cắt ngang trên nhiều nhóm đối tượng (sinh viên, người trưởng thành, người cao tuổi). Dữ liệu về tuổi, giới, BMI, bệnh lý đi kèm, hành vi nguy cơ và thuốc điều trị được tổng hợp và phân tích.
Kết quả: Mất ngủ gặp ở mọi nhóm tuổi trong đó phổ biến nhất ở nữ giới và người lớn tuổi. Các yếu tố nguy cơ chính bao gồm lo âu, trầm cảm, stress học tập, nghiện thiết bị điện tử, ánh sáng – tiếng ồn ban đêm, và bệnh lý mạn tính (tim mạch, thần kinh, xương khớp). Điểm PSQI trung bình thường >7 ở nhóm người cao tuổi và trung niên. Zolpidem là thuốc được sử dụng phổ biến nhất trong điều trị mất ngủ ngắn hạn, tiếp theo là nhóm thuốc chống trầm cảm (Amitriptyline, Mirtazapine, Paroxetine). Tuy nhiên, hiệu quả điều trị còn hạn chế do dùng không đúng chỉ định, thuốc chưa được kê riêng cho từng người bệnh và chưa phổ biến liệu pháp hành vi nhận thức (CBT-I).
Kết luận: Mất ngủ là vấn đề sức khoẻ phổ biến ở nhóm nữ giới, người lớn tuổi và người có bệnh lý kèm theo. Các yếu tố tâm lý – hành vi đóng vai trò then chốt. Điều trị hiện nay chưa tối ưu hóa với các chiến lược toàn diện và phù hợp cho từng cá nhân. Cần tăng cường triển khai CBT-I và giáo dục bệnh nhân để cải thiện chất lượng giấc ngủ một cách bền vững.
Chi tiết bài viết
Từ khóa
Mất ngủ, rối loạn giấc ngủ, PSQI, Zolpidem, yếu tố tâm lý, hành vi sức khỏe.
Tài liệu tham khảo
[2]. Morin C. M., Daley Leblanc. M, M., Gregoire, J. P. & Mérette, C. (2006), “Epidemiology of insomnia: prevalence, self-help treatments, consultations, and determinants of help-seeking behaviors”, Sleep Medicine, 7(1), pp 123-130.
[3]. Nguyễn Thị Ngọc Dung, Nguyễn Thị Hồng Nhung Nguyễn Hoàng Anh, Trần Thị Mỹ Dung, & Huỳnh Thanh Hiển (2020), “Thực trạng mất ngủ và các yếu tố liên quan ở người trưởng thành tại thành phố Hồ Chí Minh”, ” Tạp chí Y học dự phòng, 30(11), 521-528.
[4]. Nguyễn Đức Minh (2021), “Bước đầu tiếp cận điều trị mất ngủ thể tâm tỳ hư bằng bài thuốc Dưỡng tâm thang gia giảm”, Tạp chí Y học cổ truyền, 52, Tr 45–52.
[5]. Trịnh Mỹ Linh, cộng sự (2022), “Chất lượng giấc ngủ và các yếu tố liên quan của sinh viên khoa điều dưỡng – kỹ thuật y học, đại học y dược TP.HCM”, Tạp chí Y Dược học Cần Thơ, 55, Tr 87-94.
[6]. Phạm Thị Thanh Ngân, cộng sự (2023), “Mất ngủ và các yếu tố liên quan ở sinh viên trường Đại học Y tế Công cộng năm 2023”, Tạp chí Y học Dự phòng, 33(2), Tr 55–61.
[7]. Quách Thanh Hưng, cộng sự (2022), “Khảo sát tình hình sử dụng thuốc ở người bệnh cao tuổi có chẩn đoán mất ngủ và không có chẩn đoán mất ngủ tại bệnh viện nguyễn trãi năm 2022”, Tạp chí Y học Việt Nam, 532 (1), Tr 111 – 11.
[8]. Yue Jing-Li, et al (2023), “Efficacy and tolerability of pharmacological treatments for insomnia in adults: A systematic review and network meta-analysis”, Sleep Medicine Reviews, 68, pp 101 - 106.
[9]. Nguyễn Thị Hồng Hạnh, cộng sự (2024), “Thực trạng chất lượng giấc ngủ và một số yếu tố liên quan đến chất lượng giấc ngủ kém của sinh viên trường đại học y dược cần thơ năm 2022”, Tạp chí Y Dược học Cần Thơ, 70, Tr 120-127.
[10]. Aernout Eva, et al (2021), “International study of the prevalence and factors associated with insomnia in the general population”, Sleep Medicine, 82, pp 186-192.